Posts Tagged Truyện ngắn

Tiếng xuân

Trần Vân Hạc

Cả mùa đông này Giàng A Phử nằm bẹp bên bếp lửa. Với người Mông, cái tuổi gần sáu mươi mùa rẫy chưa đủ sức để quật đổ ông. Chỉ từ khi bà Seo Mẩy, vợ ông bị ốm rồi về trời, ông không sao gượng dậy nổi. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Giấc mộng

Trần Vân Hạc

Vườn lan của ông Trần mấy hôm nay không hiểu tại sao lá cứ rũ xuống. Ông lo lắng vô cùng, nhất là gần đến ngày giao hàng cho khách chơi xuân. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Cuộc điện thoại trong đêm

Trần Vân Hạc

Reng … reng …
Bà Lan giật mình choàng tỉnh. Trong đêm thanh vắng, tiếng chuông điện thoại vang xa lạ thường. Đã mấy hôm nay, đêm nào vào khoảng giờ này điện thoại nhà bà cũng đổ chuông, nhưng khi cầm ống nghe lên bà chỉ nghe thấy tiếng lạch cạch, đôi khi chen lẫn tiếng ai lẩm bẩm điều gì không rõ. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Bảy ngày và…

Trần Vân Hạc

Hôm nay thì hắn chán tất cả, từ những cuộc ăn chơi muôn sắc mầu quên cả thời gian do đàn em tổ chức, những lời mật ngọt tâng bốc có cánh, đến cả những hợp đồng làm ăn có lời lớn mà nếu như trước đây, hắn không bao giờ bỏ lỡ cơ hội. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Mùa hoa Tớ Dảy

Trần Vân Hạc

Ánh bình minh chiếu qua khe vách ván thông làm Giàng Chú Ly tỉnh giấc. Bình minh ở vùng núi đến muộn. Ông nằm yên tận hưởng dư vị ngọt ngào của giấc mơ đêm qua.
Giàng Chú Ly mơ thấy đang đi trong khu rừng già nơi ông thuộc tính nết từng cây gỗ quý. Đôi chân trần chai dầy giẫm lên thảm lá khô, ông thích thú nghe tiếng lá vỡ vụn dưới chân. Trên tầng lá xanh, bầy ong vo ve tìm hoa làm mật, con hoạ mi cất tiếng hót vút cao vang động cả cánh rừng. Bầy chim ngũ sắc ríu rít trên cành thông. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Phóng sinh

Trần Vân Hạc

Ông Thảo nằm yên lắng nghe tiếng họa mi từ nhà bên vọng sang, ông thích thú thả hồn trong những luyến láy tài hoa trong vắt của chú chim đang độ sung mãn. Là người đã từng nhiều năm chơi họa mi, ông biết lúc bình minh là thời khắc họa mi hót hay nhất trong ngày. Có lẽ năng lượng tích tụ sau một đêm, để rồi đến thời khắc thiêng liêng nhất của sự giao hòa của đất trời cùng vạn vật, chú họa mi cất lên những tiếng hót trong trẻo đón ngày mới với tất cả sự đam mê, say đắm. Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Vợ tôi

Trần Vân Hạc

Vợ tôi không đẹp, điều ấy thì chắc chắn rồi, nhưng vợ tôi là người phụ nữ  có duyên và quan trọng nhất, vợ tôi là người phụ nữ đức hạnh, đảm đang, chung thuỷ.
Xin bạn đọc hãy tin rằng, tôi không khen vợ thái quá đâu mà sự thực đúng như vậy đấy.

Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Hương trà sen

Trần Vân Hạc

Bố tôi cẩn trọng treo vế câu đối chữ nho khảm trai đã ngả vàng vì thời gian lên ban thờ. Đây là vế câu đối trong bộ câu đối gia bảo mới tìm lại được sau mấy chục năm thất lạc do giặc giã loạn lạc.
Ông lấy bộ ấm chén cổ mầu da lươn của cụ nội tôi để lại thường cất kỹ trong tủ ra lau rửa cẩn thận rồi bảo tôi lấy chậu than và chiếc siêu đồng cổ ra quạt than đun nước. Tôi biết bố tôi chỉ dùng bộ ấm chén này khi thờ cúng. Khi nước sôi ông lựa loại chè quý do chính ông tự tay sao suốt và ướp sen rất công phu pha một ấm. Chờ chè ngấm ông nhẹ nhàng rót ra những chiếc chén mỏng tang dâng lên bàn thờ rồi thành kính thắp hương khấn vái. Nhìn nét mặt, tôi biết ông đang cố nén nỗi xúc động, lát sau khi đã tĩnh tâm bố tôi bảo: Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Con bạch mã của Mùa A Sử

Trần Vân Hạc

Mùa A Sử nâng túm lông ngựa bạch trên tay, ông vuốt ve rồi đưa lên mũi hít hà. Từ đôi mắt già nua ngân ngấn đôi dòng lệ. Trong ký ức của ông bỗng hiện lên hình ảnh con ngựa bạch mà ông vô cùng yêu quý, nó phải vĩnh viễn xa ông vì việc nghĩa, biết vậy, nhưng ông vẫn thương nhớ khôn nguôi.
Read the rest of this entry »

Leave a Comment

Cây lộc vừng trổ hoa

Trần Vân Hạc

Chú tôi mất. Đấy là tổn thất vô cùng to lớn của gia đình. Chỉ có điều rất lạ là cây lộc vừng chú tôi yêu quí và gắn bó từ lâu cũng tự nhiên héo úa. Chú tôi là công nhân lâm nghiệp, cả cuộc đời gắn bó với rừng. Có thể nói rừng là một phần không thể thiếu trong cuộc đời chú. Bàn chân chú đã từng in dấu trên nhiều cánh rừng của Tổ Quốc. Ở đâu khó khăn hoặc cần là chú có mặt. Anh em tôi được chú cưu mang từ nhỏ khi mẹ tôi không may bị tai nạn mất sớm. Chú coi anh em tôi như con, còn anh em tôi coi chú vừa như cha, vừa như một người bạn lớn. Chú luôn dang tay che chở cho anh em tôi, bên chú chúng tôi thấy yên tâm và thanh thản.

Read the rest of this entry »

Leave a Comment